Chuyện của một cô gái bị nhiễm virut viêm gan B.
Tôi- một cô gái trẻ, rất trẻ. Tôi trẻ tuổi và cũng trẻ con Biểu tượng cảm xúc tongue. Tuy còn nhỏ tuổi, nhưng, cuộc đời vốn dĩ buồn cười lắm. Tôi bị nhiễm virut viêm gan B, đương nhiên lỗi k phải do tôi, mà cũng chả do ai cả, chắc là tại con virut hết chỗ ở Biểu tượng cảm xúc pacman. Cả nhà tôi, 7 người, cả 7 người bị nhiễm. Chắc là bắt đầu từ bố, mà bố cũng bị lây từ ông nội Biểu tượng cảm xúc smile. Lúc biết cả nhà mình bị nhiễm virut, ai cũng sốc, buồn, nhà tôi đợt ấy như có đám tang vậy á. Còn tôi, tuy yêu đời lắm, trẻ con lắm nhưng cũng đến lúc tôi phải nghĩ đến căn bệnh của mình. Tôi biết bạn đọc nghe nó có vẻ kinh khủng lắm, nhưng thật ra nó mới chỉ là nhiễm virut thôi, chưa hề có chuyển biến bệnh gì hết cả. Tôi hoàn toàn khỏe mạnh, chưa bao giờ phải nằm viện hay ốm nặng, có chăng chỉ là sốt, ho, cảm cúm thông thường thôi, tôi luôn tự hào về sức đề kháng của mình. Nhưng k ngờ cô gái ấy- tôi lại bị nhiễm virut viêm gan B. Từ khi biết bệnh của mình, tôi cực kì có ý thức bảo vệ sức khỏe, đặc biệt là lá gan. Tôi k bao giờ làm gì hại đến gan, đến thuốc tôi uống, tôi cũng nhắc bác sĩ cắt loại thuốc tốt, đừng cắt thuốc có chất làm ảnh hưởng tới gan của tôi.
Đôi lúc tôi ích kỷ, tôi chỉ nghĩ:" giá như ngày đó mình k đi xét nghiệm, mình k biết đến căn bệnh này, để bây giờ k phải do dự, rụt rè khi yêu một ai đấy". Đó chỉ là suy nghĩ cố chấp khi tôi quá mệt mỏi thôi, chứ tôi vẫn đi khám định kỳ, vẫn xét nghiệm xem virut phát triển như thế nào rồi, thật may là nó vẫn vậy, chưa có biến chuyển sang bệnh gì. Đáng lo ngại ở đây là tôi là con gái, rồi sẽ đến lúc phải yêu, phải lấy chồng, sinh con. Mà bệnh này có lây, chả lẽ tôi lại để lây cho chồng con mình? Tôi thật sự lo lắng và suy nghĩ rất nhiều. Tôi k dám yêu, ngại yêu và sợ yêu. Tôi cũng chả muốn nghĩ đến, sợ lắm. Nhiều lúc tôi ước mình sẽ gặp được một anh chàng cũng biết mình đang bị nhiễm virut viêm gan B và ngại yêu như tôi vậy. Để giống như nồi nào úp vung nấy, để tôi khỏi áy náy, khó xử khi để lây bệnh cho ai đấy. Nhưng chả lẽ trước khi quen và nhận lời yêu ai đấy, tôi lại bắt a ấy đi xét nghiệm xem có nhiễm virut k, nếu có thì yêu, còn a khỏe mạnh thì thôi k yêu à? Thật sự tôi k muốn lây bệnh cho ai cả, nhưng vì mấy con virut mà tôi k đc, k nên yêu một ai đấy à? Có quá đáng thương cho 1 cô gái như tôi k? Tôi tự thương lấy thân mình....
Hôm gần đây, tôi đi mua thuốc cảm, nhắc bác sĩ đừng cắt thuốc có chất para vì mình bị nhiễm virut viêm gan B, BS nói:" Trẻ thế này mà đã bị nhiễm rồi, chắc bị lây từ bố mẹ hả. Bị cái này thì coi như đeo cái án tử hình trên cổ". Tôi nghe xong chỉ biết "Dạ" mà lòng nghẹn ngào. Biết làm sao? Biết trách ai? Trách khoa học ngày xưa chưa phát triển, trách vốn hiểu biết của bố mẹ- những con người nhà nông nên k hiểu rõ về cách tiêm phòng chống bệnh à? Mà bố mẹ cũng lo làm ăn, kiếm tiền chứ có thời gian lo cho sức khỏe đâu mà phòng với tránh? Có khi chỉ đau mới lo đi khám ý chứ ai nghĩ đc trong người mình có con virut như vậy?
Còn những đứa em tôi, chúng nó cũng bị... Cũng tới lúc lớn, phải lấy vợ gả chồng. Chắc chúng cũng phải đắn đo suy nghĩ như tôi lúc này...
Hay là do tôi suy nghĩ quá, tỏ ra hiểu biết quá nên mới khổ sở đắn đo như thế này? Chắc chắn đầy ng ngoài kia, khi chưa biết bệnh của mình hoặc biết mà coi nhẹ nó vẫn đang vui vẻ, tự do k đắn đo khi yêu. Hay tôi cũng giả vờ k biết gì như họ???
Qua đây, cũng xin nhắc nhở các bạn nên đi xét nghiệm, khám sức khỏe định kỳ để biết sức khỏe của mình như thế nào. Đừng nghĩ mình khỏe mạnh, đề kháng tốt, chả ốm đau bao giờ là k có bệnh. Tôi tưởng mình khỏe thế mà còn bị nhiễm vi rút cơ mà Biểu tượng cảm xúc pacman.
Đương nhiên bệnh của tôi k phải ung thư, nếu biết kiêng cữ và học đc cách sống chung với con virut kia thì tôi vẫn có thể sống hết đời, k sao cả:)).
Tôi viết lên đây để giải tỏa tâm sự, để xin khuyên các bạn 1 lời khuyên chân thành. Cũng như xin nhận được lời khuyên của các bạn: Tôi có nên thoải mái để yêu ai đó, rồi sẽ nói cho a ấy biết bệnh của mình. Hay nên đi tìm 1 anh chàng cũng bị như mình để yêu cho công bằng đây? Thật sự tôi đắn đo lắm. Tôi nên làm gì đây?
Tôi- một cô gái trẻ, rất trẻ. Tôi trẻ tuổi và cũng trẻ con Biểu tượng cảm xúc tongue. Tuy còn nhỏ tuổi, nhưng, cuộc đời vốn dĩ buồn cười lắm. Tôi bị nhiễm virut viêm gan B, đương nhiên lỗi k phải do tôi, mà cũng chả do ai cả, chắc là tại con virut hết chỗ ở Biểu tượng cảm xúc pacman. Cả nhà tôi, 7 người, cả 7 người bị nhiễm. Chắc là bắt đầu từ bố, mà bố cũng bị lây từ ông nội Biểu tượng cảm xúc smile. Lúc biết cả nhà mình bị nhiễm virut, ai cũng sốc, buồn, nhà tôi đợt ấy như có đám tang vậy á. Còn tôi, tuy yêu đời lắm, trẻ con lắm nhưng cũng đến lúc tôi phải nghĩ đến căn bệnh của mình. Tôi biết bạn đọc nghe nó có vẻ kinh khủng lắm, nhưng thật ra nó mới chỉ là nhiễm virut thôi, chưa hề có chuyển biến bệnh gì hết cả. Tôi hoàn toàn khỏe mạnh, chưa bao giờ phải nằm viện hay ốm nặng, có chăng chỉ là sốt, ho, cảm cúm thông thường thôi, tôi luôn tự hào về sức đề kháng của mình. Nhưng k ngờ cô gái ấy- tôi lại bị nhiễm virut viêm gan B. Từ khi biết bệnh của mình, tôi cực kì có ý thức bảo vệ sức khỏe, đặc biệt là lá gan. Tôi k bao giờ làm gì hại đến gan, đến thuốc tôi uống, tôi cũng nhắc bác sĩ cắt loại thuốc tốt, đừng cắt thuốc có chất làm ảnh hưởng tới gan của tôi.
Đôi lúc tôi ích kỷ, tôi chỉ nghĩ:" giá như ngày đó mình k đi xét nghiệm, mình k biết đến căn bệnh này, để bây giờ k phải do dự, rụt rè khi yêu một ai đấy". Đó chỉ là suy nghĩ cố chấp khi tôi quá mệt mỏi thôi, chứ tôi vẫn đi khám định kỳ, vẫn xét nghiệm xem virut phát triển như thế nào rồi, thật may là nó vẫn vậy, chưa có biến chuyển sang bệnh gì. Đáng lo ngại ở đây là tôi là con gái, rồi sẽ đến lúc phải yêu, phải lấy chồng, sinh con. Mà bệnh này có lây, chả lẽ tôi lại để lây cho chồng con mình? Tôi thật sự lo lắng và suy nghĩ rất nhiều. Tôi k dám yêu, ngại yêu và sợ yêu. Tôi cũng chả muốn nghĩ đến, sợ lắm. Nhiều lúc tôi ước mình sẽ gặp được một anh chàng cũng biết mình đang bị nhiễm virut viêm gan B và ngại yêu như tôi vậy. Để giống như nồi nào úp vung nấy, để tôi khỏi áy náy, khó xử khi để lây bệnh cho ai đấy. Nhưng chả lẽ trước khi quen và nhận lời yêu ai đấy, tôi lại bắt a ấy đi xét nghiệm xem có nhiễm virut k, nếu có thì yêu, còn a khỏe mạnh thì thôi k yêu à? Thật sự tôi k muốn lây bệnh cho ai cả, nhưng vì mấy con virut mà tôi k đc, k nên yêu một ai đấy à? Có quá đáng thương cho 1 cô gái như tôi k? Tôi tự thương lấy thân mình....
Hôm gần đây, tôi đi mua thuốc cảm, nhắc bác sĩ đừng cắt thuốc có chất para vì mình bị nhiễm virut viêm gan B, BS nói:" Trẻ thế này mà đã bị nhiễm rồi, chắc bị lây từ bố mẹ hả. Bị cái này thì coi như đeo cái án tử hình trên cổ". Tôi nghe xong chỉ biết "Dạ" mà lòng nghẹn ngào. Biết làm sao? Biết trách ai? Trách khoa học ngày xưa chưa phát triển, trách vốn hiểu biết của bố mẹ- những con người nhà nông nên k hiểu rõ về cách tiêm phòng chống bệnh à? Mà bố mẹ cũng lo làm ăn, kiếm tiền chứ có thời gian lo cho sức khỏe đâu mà phòng với tránh? Có khi chỉ đau mới lo đi khám ý chứ ai nghĩ đc trong người mình có con virut như vậy?
Còn những đứa em tôi, chúng nó cũng bị... Cũng tới lúc lớn, phải lấy vợ gả chồng. Chắc chúng cũng phải đắn đo suy nghĩ như tôi lúc này...
Hay là do tôi suy nghĩ quá, tỏ ra hiểu biết quá nên mới khổ sở đắn đo như thế này? Chắc chắn đầy ng ngoài kia, khi chưa biết bệnh của mình hoặc biết mà coi nhẹ nó vẫn đang vui vẻ, tự do k đắn đo khi yêu. Hay tôi cũng giả vờ k biết gì như họ???
Qua đây, cũng xin nhắc nhở các bạn nên đi xét nghiệm, khám sức khỏe định kỳ để biết sức khỏe của mình như thế nào. Đừng nghĩ mình khỏe mạnh, đề kháng tốt, chả ốm đau bao giờ là k có bệnh. Tôi tưởng mình khỏe thế mà còn bị nhiễm vi rút cơ mà Biểu tượng cảm xúc pacman.
Đương nhiên bệnh của tôi k phải ung thư, nếu biết kiêng cữ và học đc cách sống chung với con virut kia thì tôi vẫn có thể sống hết đời, k sao cả:)).
Tôi viết lên đây để giải tỏa tâm sự, để xin khuyên các bạn 1 lời khuyên chân thành. Cũng như xin nhận được lời khuyên của các bạn: Tôi có nên thoải mái để yêu ai đó, rồi sẽ nói cho a ấy biết bệnh của mình. Hay nên đi tìm 1 anh chàng cũng bị như mình để yêu cho công bằng đây? Thật sự tôi đắn đo lắm. Tôi nên làm gì đây?