Gửi em – Người con gái mà tôi đã từng yêu tha thiết và cũng đã từng là vợ tôi

Gửi em – Người con gái mà tôi đã từng yêu tha thiết và cũng đã từng là vợ tôi
Cũng sắp được 3 năm ngày cưới của chúng ta rồi em ạ
Tôi và em cùng thi đậu vào NEU, tôi hơn em 1 tuổi nhưng chúng tôi học cùng khóa. Tôi quê ở Thái Bình, còn em ở Thanh Hóa. Nhà tôi kinh doanh, kinh tế khá giả, chúng tôi có cuộc sống sung túc. Từ khi quen em, tôi yêu em bằng tất cả tám lòng chân thật, em đòi gì, muốn gì, tôi đều chiều em tất. Em nói em nợ chỗ này chỗ kia, em nói em cần tiền cho anh, chị em, cho mua sắm, tôi ko tiếc tiền mà xin bố mẹ cho em. Những ngày học đại học, tôi còn cắm cả máy tính, xe máy cũng để có tiền cho em vay “vay” tôi cũng biết em lấy tiền của tôi cho những ai kìa...nhưng cũng vì thương em, ko muốn em khổ. Và tình yêu đến thật đẹp, chúng tôi chuyển về sống thử như vợ chồng. Khi chúng tôi học năm cuối, em thông báo có bầu, tôi vui lắm, và nhất quyết cưới em về làm vợ, về thưa chuyện với bố mẹ. Trước khi bố mẹ tôi biết em có bầu, ông bài có vẻ không ưng em lắm, phần vì xa, phần vì em quê Thanh Hóa, nhưng với tôi, em là tất cả, tôi chưa bao giờ có khái niệm kỳ thị dân ở đâu cả, cơ bản ở đâu cũng có người tốt người xấu. Khi hay tin em có bầu, bố mẹ tôi thương con thương cháu và ngay lập tức đồng ý cho đám cưới này. Ngày cưới, chúng tôi chi 1 khoản cũng khá nặng cho nhà gái, ngày đón dâu ra TB, em nói rằng, tất cả vòng vàng,nhẫn cưới mẹ tôi cho em, em làm mất rồi ngay khi vừa cưới xong. Thực ra tôi biết em lấy gói ghém đưa cho họ nhà ngoại mang về quê TH, tôi tặc lưỡi cho qua vì là vợ chồng không tính toán. Em nói em ko mang quần áo ra, thế là bố mẹ tôi chi tiền mua tất cả quần áo mới cho em. Ra TB ăn cỗ, họ hàng nhà em, già trẻ, lớn bé thi nhau đòi xin túi to túi nhỏ để thi nhau phần mang về, chúng tôi cũng đáp ứng. Cưới nhau xong, em bảo lưu kết quả, còn tôi tiếp tục lên đường đi học, nhà tôi kinh doanh, bố mẹ dậy từ sáng sớm bán hàng, còn em, em ngủ đên 12h trưa, cơm nước cũng ko bắt em nấu, mà bố mẹ tôi nấu cho em ăn. Những tháng cuối thai kỳ, em về TH sinh nở, cứ đó, hàng tháng nhà tôi gửi vào hàng chục triệu cho con, cho cháu. Nhưng mà, em liên tục kêu không đủ. Ngày cu Bi chào đời, cả nhà tôi như vỡ òa chào thành viên mới, lại càng quý em hơn, vì sinh cho ông bà 1 thằng cháu đích tôn khỏe mạnh, bụ bẫm. Từ đó, em lại càng được cưng, được chiều, được nhà tôi chăm sóc tốt hơn. Con được 2 năm, em xin đi học lại, em nói em không ở được nhà trọ, thế là trong khoảng thời gian đó, em ở Khách sạn. Kết quả bố mẹ tôi mang 60 tr ra thanh toán tiền khách sạn cho em. Được 1 thời gian, em ra nhà trọ sống. Khi đó thì tôi đã ra trường và đi làm rồi. Nhớ vợ, tôi lẳng lặng vào thăm em. Vừa vào khu trọ, bác chủ nhà bảo “Vợ mày dẫn trai về ngủ kìa”. Tôi như chết lặng người khi thấy em và kẻ đó quấn quýt bên nhau không mảnh vải che thân......kẻ đó không phải ai khác mà là tình cũ của em.
...Tôi giải quyết mọi chuyện trong im lặng để gia đình được êm ấm......
Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, em tình tứ nhắn tin với kẻ đó vợ vợ chồng chồng, gọi anh ta là “bố Bi à”. Bố mẹ tôi cũng nhìn thấy, họ hàng biết, mọi người cũng đều đã biết. Quá đau đớn, tôi đi xét nghiệm DNA, kết quả Bi không phải là con trai tôi. Không tin vào mắt mình, tôi đi xét nghiệm lần 2, lần 3, và đều cho cùng 1 kết quả, “Bi không phải là con tôi”
Nhưng tôi nào ngờ, trước đó, em đã cuỗm sạch vài đồ có giá trị nhà chúng tôi, lấy đi cả những cái quần áo của em tôi. Em thiếu vải đến thế sao. Nhưng tôi cho em đấy, cái gì đã vuột khỏi tầm tay đi rồi, tôi sẽ không hốt lại. Tiền nhà chúng tôi, em lấy được thì mong rằng em hãy dùng nó lo cho cu Bi lớn lên, trở thành 1 người tốt, và cũng đừng biến kẻ đó cũng trở thành người đàn ông thứ 2 bị cắm sừng như tôi.
Ngày chúng tôi hẹn nhau ở HN trả cu Bi cho em. Ngày mà bố mẹ tôi bế cu Bi trên xe mà 2 onong bà khóc nấc lên nấc xuống, nước mắt của những con người lăn lộn kinh doanh nay giờ cũng phải rơi lệ. Bế cu Bi từ xe ra, bố mẹ tôi khóc gào lên, cu Bi thì ngơ ngác, giơ tay ra lau nước mắt cho bố tôi, ngây thơi hỏi “Ông ơi, làm sao ông khóc thế?”. Thế là bố tôi lại càng khóc to hơn. Mẹ tôi thấy thế cũng khóc to hơn nữa. Là thằng đàn ông, tôi thấy mình vô dụng hơn bao giờ hết....Còn em, em sắt đá quá. Em cười tươi như được giải thoát, em cầm tờ đơn lý hôn ký ngay không chút do dự.
Hằng đêm, nằm gục xuống gối, tôi lặng người khóc, nước mắt của 1 thằng đàn ông chảy ngược vào trong. Chúc em hạnh phúc bên người đó. Bi à, lớn lên nhớ trở thành 1 thằng đàn ông tốt
Publicar un comentario (0)
Artículo Anterior Artículo Siguiente

Facebook