Chào các bạn. Mình là giảng viên của NEU. Mình chia sẻ lên đây là để nhẹ lòng đi một chút. Mình và anh quen nhau từ nhỏ. Anh và mình học cùng nhau từ lớp 5t cho tới lớp 12. Mình và anh thân nhau từ lớp 3 khi 2 đứa ngồi cạnh nhau. Hồi đó mình rất nam tính , kiểu cá tính ( theo m.n nhận xét). Mình và anh xưng tao- mày với nhau. Tình cảm ngày 1 gắn bó. Với 1 đứa kiểu tomboy như mình thì anh đã phải nhường rất nhiều. Năm lớp 12 anh ngỏ lời thích mình. Lúc đó thực sự mình sốc lắm. Còn tát anh vài cái và đạp anh thâm hết chân. Anh không phản ứng gì mà chỉ nói nhẹ rằng anh sẽ đợi. Mình thì chả suy nghĩ gì cả và vẫn chơi với anh bình thuờng. Đến lúc làm hồ sơ đại học mình thấy anh đăng kí bách khoa còn mình thì đăng kí NEU,Cũng chả suy nghĩ nhiều. Mình lao đầu vào học và đỗ NEU. Mình hỏi anh có đỗ không thì anh không nói.Đến hôm nhập học mình rất bất ngờ khi gặp anh tại NEU. Mình tưởng anh sang chơi và chạy lại bắt chuyện. Nhưng không ngờ tới lúc làm thủ tục mình mới biết anh và mình cùng lớp. Lúc đó mình gọi anh ra và hỏi tại sao lại thế. Anh chỉ cười nhẹ và nói vì mình. Mình đã tức giận và mắng chửi anh rất nhiều. Anh không nói, mình càng giận và nói coi như 2 đứa chưa từng là bạn. Ước mơ của anh đánh đổi vì mình ư. Thật ngớ ngẩn. Trong 1 tháng đầu trên giảng đường mình đã không nói với anh 1 câu nào. Nhưng sau đó lại có 1 biến cố xảy ra. Mình bị ốm nặng không có ai chăm sóc( mình ở 1 mình). Anh đã tìm đến và chăm sóc mình rất chu đáo dù mình đánh đuổi. Thực ra mình cũng có tình cảm với a nhưng mình không chấp nhận được việc anh từ bỏ ước mơ vì mình. Sau thời gian đó anh có ngỏ lời yêu lại lần nữa và mình đã chấp nhận. A chuyển tới trọ gần mình. Mình và anh sau 2 năm thì về sống cùng nhà vì xác định sẽ lấy nhau do 2 đứa cùng quê và yêu nhau thật lòng. Sau khi học xong mình thì được giữ lại làm giảng viên còn anh đi làm cho 1 cơ quan nhà nước.Ở quê m.n rất vui và giục 2 đứa cưới nhanh nhưng 2 đứa đều xác định phải có sự nghiệp rồi mới tiến tới hôn nhân. Đến 3 tháng trước mình thấy mọi thứ đã ổn và bảo anh chuyện cưới thì nhận thấy anh có vẻ chần chừ. Mình biết là có chuyện nên mình hỏi thẳng anh luôn. Ban đầu anh lảng tránh nhưng mình gay gắt quá nên anh thú nhận rằng anh đang quen con gái của 1 ông thứ trưởng. Anh xin lỗi mình và bảo mình hãy tha thứ cho anh. Anh cần cô ấy và không thể lấy mình. Mình đã khóc và dọn hết đồ đạc đi tới nhà bạn mình ngay đêm đó. Sau đó anh có tới đó xin lỗi nhưng mình k tiếp. Bố mẹ anh ở quê cũng gây áp lực bắt anh phải cưới mình đến mức anh đã bị bố mẹ từ mặt. Mình thì lúc đầu cũng buồn nhưng sau nghĩ lại thấy mình thật ngu. Việc gì phải buồn vì 1 người không xứng đáng. Mình cân bằng lại và sống bình thuờng. Tuy đôi lúc có chạnh lòng 1 chút khi nghĩ về anh nhưng cũng không buồn như trước. Hôm nay lướt face thấy anh thông báo sắp cưới. Mình cười nhạt, tự hỏi không biết anh lấy con gái ông thứ trưởng hay lấy ông ấy. Gửi anh, không biết anh có đọc được những dòng này không. Đám cưới anh hãy nhớ mời em anh nhé. Tình đầu của em
Usamos cookies para asegurar que te damos la mejor experiencia en nuestra web. Si continúas usando este sitio, asumiremos que estás de acuerdo con ello